Vova trong giờ học vẽ
Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:
– Các em vẽ đi!
Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:
– Sao em không vẽ?
– Thưa cô – Vova trả lời – Cô vẽ còn thiếu.
– Thiếu cái gì?
– Áo quần.
– Sao vậy?
– Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: “Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!”
Bố của Vova
Hàng ngày Vôva thấy mẹ quát tháo bố, mỗi khi ông quá chén hoặc đôi khi bố Vôva quện chưa lau nhà, một hôm Vôva hỏi.
– Tại sao bố khoẻ mà lại sợ mẹ thế, như con ấy chứ chẳng sợ mẹ tí nào cả…
Bố Vôva nổi cáu:
– mày thì biết gì, nói linh tinh , có những lúc mẹ mày phải quỳ trước mặt tao hàng tiếng đồng hồ mà tao còn không them nói câu nào ấy chứ…
Lúc đó mẹ Vôva đi chợ về:
– E hèm, ông nói lúc nào ấy nhỉ?
– Hì hì àh hôm trước anh chui vào gầm giường tìm cái bút chẳng may bị mắc kẹt,em lấy cán chổi lùa mãi anh mới ra được đấy!!!! may quá không có em thì chết…