May quá! Mình chưa nói gì…
Có một ngôi chùa ở một nơi xa xôi nào đó… có 3 vị sư tăng đang tu hành. Thời gian tu hành là 100 năm với điều kiện là trong 100 năm đó họ không được mở miệng nói bất cứ một lời nào. Cho tới ngày cuối cùng của năm thứ 99 thì chùa hết gạo và 3 người phải xuống núi mua gạo. Trên đường đi trở về, vì đường dốc cao quá nên đã có một bao gạo bị rớt khỏi xe thồ nhưng vị sư thứ nhất mải lo đẩy nên không hề để ý. Vị sư thứ hai ra dấu cho vị sư thứ nhất báo là đã rớt bao gạo nhưng diễn tả mãi mà vị sư thứ nhất cũng không hiểu, thế là vị sư thứ hai nổi nóng và quát:
– Tôi diễn tả tới như vầy mà cũng không hiểu à, đồ con bò…
Vị sư thứ nhất liền trả lời:
– Chết ngươi rồi… ngươi dám nói chuyện à?
Lúc này vị sư thứ ba cười phá lên và nói:
– May quá! Mình chưa nói gì…
Tôi là ai?
Mark Twain
Một người đàn ông ở Philadelphia tự tử, để lại một bức thư tuyệt mệnh sau đây:
Tôi kết hôn với một góa phụ. Vợ tôi có một con gái đã lớn.
Cha tôi phải lòng con gái của vợ tôi, kết hôn với nó, vậy cha tôi trở thành con rể tôi, còn con gái của vợ tôi trở thành mẹ tôi.
Vợ chồng tôi sinh được một con trai, vậy cha tôi là anh rể của con trai tôi, còn con trai tôi là chú tôi, vì nó là em của con gái của vợ tôi.
Rồi vợ của cha tôi lại sinh một con trai. Đó chính là em trai tôi và cũng là cháu ngoại tôi, vì nó là con của con gái của vợ tôi.
Luận ra thì vợ tôi chính là bà ngoại tôi, vì nàng là mẹ của mẹ tôi. Tôi là chồng nàng đồng thời là cháu ngoại của nàng. Mà chồng của bà ngoại phải là ông ngoại, vì thế tôi chính là ông ngoại của tôi.
Tức ói máu…
Khách du lịch dừng chân tại một nông trại và trao đổi với nông dân: “Hai con bò sữa của ông mỗi ngày cho bao nhiêu lít sữa?”
– Con đen hay con trắng – người nông dân hỏi lại.
– Ví dụ con trắng.
– Mười lít.
– Còn con đen?
– Cũng mười lít.
– Thế ông cho chúng ăn gì?
– Con con đen hay con trắng?
– Con trắng chẳng hạn.
– Cỏ linh lăng.
– Còn cho con đen?
– Cũng cỏ linh lăng.
– Này, nếu đối với 2 con bò, cái gì cũng giống nhau, tại sao lần nào ông cũng hỏi tôi rằng tôi nói về con đen hay con trắng? – du khách tỏ vẻ khó chịu về màn đối thoại.
– Vì con trắng là của tôi.
– À, ra thế! Còn con đen?
– Cũng của tôi.
Ăn kiêng
– TVH1: Này , tớ đang ăn kiêng đấy!
– TVH2: Thật hả ? Tôi lại thấy cậu càng béo ra đấy
– TVH1: Vậy sao
– TVH2: Ừ! Thế cậu ăn kiêng như thế nào ?
– TVH1: Thay vào mỗi buổi sáng tớ ăn 4 cái bánh mì thì bây giờ tớ chỉ ăn 3 bát cháo lòng thôi.